5 thg 9, 2014

The Hot Zone 18

Ông đang giữ túi nôn trên miệng. Ông ho sâu và nôn cái gì đó vào túi. Túi phồng lên.
Có lẽ ông liếc nhìn chung quanh, và rồi bạn thấy đôi môi ông bị dính chất gì đó trơn và đỏ, lẫn với những đốm đen, như thể ông nhai bã cà phê. Đôi mắt ông màu hồng ngọc, và mặt ông là một khối thâm tím ngây ra. Các vết màu đỏ, mà vài ngày trước đây đã bắt đầu là các vết lốm đốm giống như sao trời, đã tự nở rộng ra và nhập vào nhau thành các dấu vết lớn màu tía; toàn bộ phần đầu của ông đang chuyển sang màu bầm tím. Các cơ mặt của ông rũ xuống. Các mô liên kết trong mặt ông đang tan ra, và mặt ông hình như treo vào xương ở trong, như thể khuôn mặt đang tự tách ra khỏi hộp sọ. Ông há miệng ra và thở hổn hển vào trong túi, rồi tiếp tục nôn mữa không ngừng. Việc nôn mữa sẽ không ngừng lại, ông tiếp tục nôn chất lõng ra, dạ dày của ông đã trống rỗng từ lâu. Túi nôn đầy lên tới miệng một chất nôn mữa đen. Chất nôn mữa đen không thực sự có màu đen, đó là một chất lõng lốm đốm hai màu đen và đỏ, gồm những hạt nhỏ giống nhựa đường trộn lẫn với máu màu đỏ tươi của động mạch. Đó là sự xuất huyết, và nó có mùi giống như mùi của lò mổ thịt. Chất nôn mữa đen chứa đầy virus. Đó là một chất lõng lây nhiễm ở mức độ cao, gây chết người, có mùi của lò mổ thịt choáng hết cả cabin hành khách. Túi nôn tràn đầy chất nôn màu đen, nên Monet khép túi rồi cuộn nắp lại. Túi phồng lên và mềm đi, đe doạ rò rỉ, ông đưa nó cho một tiếp viên hàng không.

He is holding an airsickness bag over his mouth. He coughs a deep cough and regurgitates something into the bag. The bag swells up.
Perhaps he glances around, and then you see that his lips are smeared with something slippery and red, mixed with black specks, as if he has been chewing coffee grounds. His eyes are the color of rubies, and his face is an expressionless mass of bruises. The red spots, which a few days before had started out as starlike speckles, expanded and merged into huge, spontaneous purple shadows; his whole head is turning black-and-blue. The muscles of his face droop. The connective tissue in his face is dissolving, and his face appears to hang from underlying bone, as if the face is detaching itself from the skull. He opens his mouth and gasps into the bag, and the vomiting goes on endlessly. It will not stop, and he keeps bringing up liquid, long after his stomach should have been empty. The airsickness bag fills up to the brim with a substance known as vomit negro, or the black vomit. The black vomit is not really black; it is a speckled liquid of two colors, black and red, a stew of tarry granules mixed with fresh red arterial blood. It is hemorrhage, and it smells like a slaughterhouse. The black vomit is loaded with virus. It is highly infective, lethally hot, a liquid that smell of the vomit negro fills the passenger cabin. The airsickness bag is brimming with black vomit, so Monet closes the bag and rolls up the top. The bag bulging and softening, threatening to leak, and he hands it to a flight attendant.
18

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét