17 thg 9, 2014

The Hot Zone 35

Không ai biết tại sao virus Marburg có sự lôi cuốn đặc biệt đối với hòn dái và mắt. Một người đàn ông bị nhiễm virus Marburg từ vợ ông qua đường tình dục.
Các bác sĩ để ý là tác nhân Marburg có một ảnh hưởng kỳ lạ trên não. Cuốn sách ghi "Hầu hết những người bệnh cho thấy sự hung hăng yếu ớt, ủ rũ hoặc hành vi tiêu cực. Hai người bệnh (có) cảm giác như thể họ đang nằm trên những mảnh vụn." Một người bệnh trở nên loạn tinh thần, rõ ràng là kết quả của sự tổn thương não. Người bệnh Hans O.-V. cho thấy không có dấu hiệu xáo trộn tinh thần, được làm dịu cơn sốt và có vẻ như đang ổn định, nhưng rồi đột nhiên không báo trước, ông bị giảm huyết áp cấp tính - ông đã đổ sầm xuống rồi chết. Họ đã khám nghiệm tử thi anh ta, và khi mở hộp sọ ra, họ tìm thấy một lượng xuất huyết lớn, chí tử ở giữa não. Ông đã chảy máu vào trong bộ não của mình.
Các chuyên gia y tế quốc tế đã tham dự vào khẩn trương tìm nguồn gốc chính xác của những con khỉ, để khoanh vùng nơi virus Marburg sống trong tự nhiên. Dường như khá rõ ràng rằng virus Marburg không luân chuyển tự nhiên trên những con khỉ, bởi vì nó giết chúng quá nhanh khiến cho nó không thể làm vững chắc thành công chính nó ở trong chúng như là một vật chủ có ích.
Cho nên, virus Marburg đã sống trong một số loại vật chủ khác - phải chăng là côn trùng? chuột? nhện? hoặc là loài bò sát? Vậy chính xác thì những con khỉ đã bị mắc bẫy từ đâu? Đâu là nơi ẩn nấp của virus. Ngay sau khi bùng phát ở Đức, một nhóm các nhà nghiên cứu dưới sự bảo trợ của Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) đã bay đến Uganda. Nhóm nghiên cứu không thể tìm ra nguồn gốc chính xác của virus.
Điều bí ẩn vẫn kéo dài trong nhiều năm. Sau đó, vào năm 1982, một bác sĩ thú y người Anh đã tiến lên phía trước với thông tin mới mắt thấy tai nghe về những con khỉ nhiễm virus Marburg. Tôi sẽ gọi cho người tên Jones này (hiện nay, ông vẫn thích giấu tên). Suốt mùa hè năm 1967, khi virus bùng nổ ở Đức, ông John đang làm công việc tạm thời kiểm tra những con khỉ tại cơ sở xuất khẩu ở thành phố Entebbe (Uganda) là nơi những con khỉ nhiễm bệnh virus Marburg đã được gởi đi bằng tàu thuỷ trong khi thanh tra thú y thường xuyên được nghĩ phép. Chuồng khỉ này do một người kinh doanh khỉ buôn lậu (theo ông Jones thì đó là một sự giả mạo đáng yêu) đã xuất khẩu sang châu Âu mỗi năm 13.000 con khỉ. Đó là số lượng khỉ rất lớn, sinh ra một số tiền lớn. Hàng hoá bị nhiễm trên tàu được chất lên trên một chuyến bay qua đêm tới Luân Đôn, và từ đó chúng đáp máy bay tới Đức - là nơi virus bùng nổ trong những con khỉ và cố gắng tự đưa vào trong cộng đồng loài người. Sau một số cuộc điện thoại, cuối cùng tôi đã xác định được ông Jones tại một thị trấn ở Anh quốc, là nơi hiện nay ông đang làm chuyên viên thú y. Ông nói với tôi: "Tất cả những con vật đều có kiểm tra kỹ bằng mắt trước khi chúng được đưa ra khỏi tàu."
35
No one knows why Marburg has a special affinity for the testicles and the eyes. One man infected his wife with Marburg through sexual intercourse.
Doctors noticed that the Marburg agent had a strange effect on the brain. "Most of the patients showed a sullen, slight aggressive, or negativistic behavior," according to the book. "Two patients (had) a feeling as if they were lying on crumbs." One patient became psychotic, apparently as a result of brain damage. The patient named Hans O.-V. showed no signs of mental derangement, and his fever cooled, and he seemed to be stabilizing, but then suddenly, without warning, he had an acute fall in blood pressure-he was crashing-and he died. They performed an autopsy on him, and when they opened his skull, they found a massive, fatal hemorrhage at the center of the brain. He had bled out into his brain.
International health authorities were urgently concerned to find the exact source of the monkeys, in order to pin down where in nature the Marburg virus lived. It seemed pretty clear that the Marburg virus did not naturally circulate in monkeys, because it killed them so fast it could not successfully establish itself in them as a useful host.
Therefore, Marburg lived in some other kind of host-an insect? a rat? a spider? a reptile? Where, exactly, had the monkeys been trapped? That place would be the hiding place of the virus. Soon after the outbreak in Germany, a team of investigators under the auspices of the World Health Organization flew to Uganda. The team couldn't discover the exact source of the virus.
There the mystery lingered for many years. Then, in 1982, an English veterinarian came forward with new eyewitness information about the Marburg monkeys. I will call this man Mr. Jones (today, he prefers to remain anonymous). During the summer of 1967, when the virus erupted in Germany, Mr. Jones was working at a temporary job inspecting monkeys at the export facility in Entebbe from which the sick Marburg monkeys had been shipped, while regular veterinary inspector was on leave. This monkey house, which was run by a rich monkey trader ("a sort of lovable rogue," according to Mr. Jones) was exporting about thirteen thousand monkeys a year to Europe. This was a very large number of monkeys, and it generated big money. The infected shipment was loaded onto an overnight flight to London, and from there it was flown to Germany-where the virus broke out of the monkeys and "attempted" to establish itself in the human population.
After making a number of telephone calls, I finally located Mr. Jones in a town in England, where today he is working as a veterinary consultant. He said to me: "All that animals got, before they were shipped off, was a visual inspection."
35

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét