9 thg 9, 2014

The Hot Zone 27

Cặp mắt đỏ hoe của Monet nhìn chòng chọc vào bác sĩ Musoke, nhưng không có chuyển động trong nhãn cầu, và con ngươi bị giãn ra. Tổn thương não: không có đầu óc. Mũi miệng của ông đầy máu. Bác sĩ Musoke nghiêng đầu người bệnh ra sau để mở đường thở và anh có thể đặt kính soi thanh quản vào. Anh đã không đeo găng tay cao su. Anh rà ngón tay của anh chung quanh lưỡi người bệnh để làm sạch các mảnh vụn trong miệng, vét sạch nước nhầy và máu. Hai bàn tay của anh trở nên trơn vì dính cục đông màu đen. Người bệnh toả mùi của chất nôn mữa và máu, nhưng mùi này không lạ gì với bác sĩ Musoke, và anh vẫn tập trung vào công việc của mình. Anh cúi xuống cho tới khi mặt anh cách mặt Monet khoảng 1 tấc, rồi nhìn vào trong miệng của Monet để xét đoán vị trí của kính soi thanh quản. Sau đó trượt kính soi thanh quản trên lưỡi của Monet và đẩy lưỡi ra khỏi lối đi để anh có thể nhìn xuống đường thở qua nắp thanh quản, là một lổ tối mò dẫn vào bên trong phổi. Anh đẩy thanh quản vào trong lổ, nhìn chăm chú vào dụng cụ. Bổng nhiên Monet co giật và quẫy đạp.
Monet đã nôn mữa.
Chất nôn màu đen nổ tung quanh kính soi thanh quản và ra ngoài miệng của Monet.
Chất lõng lốm đốm hai màu đen-và-đỏ phun vào không khí, trút xuống trên người bác sĩ Musoke.
Nó văng vào trong mắt anh. Nó kêu lộp bộp trên áo trắng và chảy xuống ngực anh, đánh dấu anh bằng những dãy chất nhờn đỏ lốm đốm các đốm đen. Nó rơi vào miệng anh.
Monet stared redly at Dr. Musoke, but there was no movement in the eyeballs, and the pupils were dilated. Brain damage: nobody home. His nose was bloody and his mouth was bloody. Dr. Musoke tilted the patient's head back to open the airway so that he could insert the laryngoscope. He was not wearing rubber gloves. He ran his finger around the patient's tongue to clear the mouth of debris, sweeping out mucus and blood. His hands became greasy with black curd. The patient smelled of vomit and blood, but this was nothing new to Dr. Musoke, and he concentrated on his work. He leaned down until his face was a few inches away from Monet's face, and he looked into Monet's mouth in order to judge the position of the scope. Then he slid the scope over Monet's tongue and pushed the tongue out of the way so that he could see down the airway past the epiglottis, a dark hole leading inward to the lungs. He pushed the scope into the hole, peering into the instrument. Monet suddenly jerked and thrashed.
Monet vomited.
The black vomit blew up around the scope and out of Monet's mouth.
Black-and-red fluid spewed into the air, showering down over Dr. Musoke.
It struck him in the eyes. It splattered over his white coat and down his chest, marking him with strings of red slime dappled with dark flecks. It landed in his mouth.
27

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét