11 thg 9, 2014

The Hot Zone 30

Anh đã không suy nghĩ nhiều về sự cố nôn mữa, và khi cơn đau bắt đầu lan truyền khắp cơ thể của anh, anh vẫn không nghĩ về nó. Rồi khi anh nhìn vào gương, anh nhận thấy hai mắt của mình đang chuyển sang màu đỏ.
Mắt đỏ - anh bắt đầu tự hỏi không biết mình có bị sốt rét không. Anh đã có một cơn sốt, nên chắc chắn là anh đã bị một loại nhiễm trùng nào đó. Chứng đau lưng đã lan rộng cho tới khi tất cả các cơ trong người anh rất đau đớn. Anh bắt đầu uống thuốc sốt rét, nhưng thuốc không làm cho dễ chịu chút nào, nên anh yêu cầu y tá chích cho anh một mũi tiêm thuốc chống sốt rét.
Y tá chích vào cơ cánh tay của ông. Cơn đau từ mũi tiêm là rất, rất khó chịu. Anh chưa bao giờ cảm thấy đau đớn như vậy từ một phát chích; điều này bất thường và không quên được. Anh ngạc nhiên tự hỏi tại sao một phát chích đơn giản lại tạo cho anh kiểu đau đớn này. Sau đó anh đã ngày càng bộc lộ rõ cơn đau bụng, khiến cho anh nghĩ rằng mình có thể bị sốt thương hàn, nên anh đã tự cho mình một loạt thuốc kháng sinh, nhưng chúng không ảnh hưởng đến bệnh của anh. Trong khi đó, những người bệnh lại cần đến anh, nên anh tiếp tục làm việc tại bệnh viện. Cơn đau ở dạ dầy và các cơ bắp của anh dần dần trở nên không thể chịu nổi, và anh ngày càng bộc lộ rõ chứng vàng da.
Không thể tự chẩn đoán bệnh trong cơn đau dữ dội, và không thể tiếp tục công việc của mình, anh đã tự trình bày với nữ bác sĩ Antonia Bagshawe, là một thầy thuốc ở bệnh viện Nairobi. Cô xem xét, quan sát cơn sốt, đôi mắt đỏ, chứng vàng da, cơn đau bụng của anh, đã không nêu lên được điều gì rõ ràng, nhưng tự hỏi không biết anh bị sỏi mật hay là áp xe gan. Bệnh ở túi mật hoặc áp xe gan có thể gây ra sốt, vàng da và đau bụng - cô không thể giải thích triệu chứng đôi mắt đỏ - cô ra lệnh kiểm tra siêu âm gan của anh. Cô nghiên cứu hình gan của anh và thấy gan bị nở rộng, nhưng khác với điều đó, cô có thể thấy không có gì khác thường. Vào lúc này, anh đã bị bệnh rất nặng, họ đưa anh vào một phòng riêng có các y tá chăm sóc anh suốt ngày đêm. Gương mặt ông tự đặt thành một mặt nạ vô cảm.
Bệnh có thể là sỏi mật này có thể đưa đến cái chết. Bác sĩ Bagshawe khuyên bác sĩ Musoke giải phẩu để tìm cho ra bệnh. Anh được một nhóm bác sĩ phẩu thuật đứng đầu là bác sĩ Imre Lofler mổ trong phòng mổ chính của bệnh viện Nairobi. Họ đã rạch một vết phía trên gan của ông và đẩy các cơ bụng ra. Những gì họ nhìn thấy bên trong là kỳ lạ, đáng lo ngại và họ không thể giải thích. Gan của anh bị sưng đỏ và trông không khoẻ mạnh, nhưng họ không thể tìm thấy bất kỳ dấu hiệu nào của sỏi mật. Đang lúc ấy, anh vẫn không ngừng chảy máu. Bất kỳ thủ tục giải phẩu nào nhất định sẽ cắt qua các mạch máu, và các mạch bị cắt sẽ rỉ ra trong một lúc rồi đóng cục lại hoàn toàn, hoặc nếu vẫn tiếp tục rỉ, các bác sĩ phẩu thuật sẽ chấm nhẹ miếng gel bọt vào chúng để cầm máu.
30
He hadn't thought much about the vomiting incident, and when the ache began to spread through his body, he still didn't think about it. Then, when he looked in a mirror, he noticed that his eyes were turning red.
Red eyes-he began to wonder if he had malaria. He had a fever now, so certainly he had some kind of infection. The backache had spread until all the muscles in his body ached badly. He started taking malaria pills, but they didn't do any good, so he asked one of the nurses to give him an injection of an antimalarial drug.
The nurse gave it to him in the muscle of his arm. The pain of the injection was very, very bad. He had never felt such pain from a shot; it was abnormal and memorable. He wondered why a simple shot would give him this kind of pain. Then he developed abdominal pain, and that made him think that he might have typhoid fever, so he gave himself a course of antibiotic pills, but that had no effect on his illness. Meanwhile, his patients needed him, and he continued to work at the hospital. The pain in his stomach and in his muscles grew unbearable, and he developed jaundice.
Unable to diagnose himself, in severe pain, and unable to continue with his work, he presented himself to Dr. Antonia Bagshawe, a physician at Nairobi Hospital. She examined him, observed his fever, his red eyes, his jaundice, his abdominal pain, and came up with nothing definite, but wondered if he had gallstones or a liver abscess. A gall-bladder attack or a liver abscess could cause fever and jaundice and abdominal pain-the red eyes she could not explain-and she ordered an ultrasound examination of his liver. She studied the images of his liver and saw that it was enlarged, but, other than that, she could see nothing unusual. By this time, he was very sick, and they put him in a private room with nurses attending him around the clock. His face set itself into an expressionless mask.
This possible gallstone attack could be fatal. Dr. Bagshawe recommended that Dr. Musoke have exploratory surgery. He was opened up in the main operating theater at Nairobi Hospital by a team of surgeons headed by Dr. Imre Lofler. They made an incision over his liver and pulled back the abdominal muscles. What they found inside Musoke was eerie and disturbing, and they could not explain it. His liver was swollen and red and did not look healthy, but they could not find any sign of gallstones. Meanwhile, he would not stop bleeding. Any surgical procedure will cut through blood vessels, and the cut vessels will ooze for a while and then clot up, or if the oozing continues, the surgeon will put dabs of gel foam on them to stop the bleeding.
30

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét