Nancy và Jerry Jaax - tên được phát âm là JACKS - đều là thành viên của Đoàn thú y thuộc quân đội, một đoàn nhỏ gồm "các bác sĩ chó".
Họ chăm sóc những con chó bảo vệ của quân đội, cũng như những con ngựa, bò, cừu, lợn, la, thỏ, chuột và khỉ của quân đội. Họ cũng kiểm tra thực phẩm của quân đội.
Nancy và Jerry đã mua ngôi nhà theo phong cách kiến trúc thời nữ hoàng Victoria không lâu sau khi họ được phân công tới căn cứ quân sự Fort Detrick ở gần đó thuộc tiểu bang Maryland, trong phạm vi khoảng cách đi lại dễ dàng. Nhà bếp thì nhỏ, và lúc này bạn có thể thấy ống nước và dây điện lòi ra khỏi những bức tường. Cách không xa nhà bếp là phòng sinh hoạt có một cửa sổ xây nhô với một bộ sưu tập gồm các cây nhiệt đới và cây dương xỉ, giữa những cây là một cái lồng nuôi một con vẹt Amazon tên Herky. Con vẹt bật lên một bài ca:
Ê này! Ê này! Đó là nhà do chúng tôi làm việc mà có!"Mẹ! Mẹ!" Nó kêu lên phấn khích. Giọng nói của nó nghe như giọng nói của Jason.
"Gì đó con?" Nancy nói. Rồi chị nhận ra là con vẹt nên lầm bầm: "Đồ ngu". (Nerd brain: nghĩa thứ 2 của nerd là người kém thông minh)
Con vẹt muốn ngồi trên vai của Nancy. "Mẹ! Mẹ! Jerry! Jaime! Jason!" Con vẹt hét lên, kêu mọi người trong gia đình. Tới khi nó không nhận được bất kỳ phản ứng nào, nó hót bài "Hành khúc Đại tá Bogey" trong phim "Cầu sông Kwai". Rồi: "Hả? Hả? Mẹ! Mẹ!".
Nancy không muốn bắt con vẹt Herky ra khỏi lồng. Chị làm việc nhanh nhẹn, đặt những cái dĩa và đồ dùng bằng bạc lên bàn ăn. Vài sĩ quan ở căn cứ quân sự Fort Detrick đã nhận xét đặc tính hơi đột ngột ở những cử động từ hai tay của chị và buộc tội chị có hai tay "quá nhanh" để xử lý công việc khéo léo trong các tình huống nguy cấp. Nancy đã bắt đầu rèn luyện võ thuật một phần vì chị hy vọng làm cho các cử động của mình giảm lại, nhịp nhàng và mạnh mẻ, và một phần cũng vì chị cảm thấy tâm trạng thất vọng của một nữ sĩ quan đang cố gắng thúc đẩy sự nghiệp của mình trong quân đội. Chị cao 1m63. Chị thích đấu võ với những nam quân nhân cao 1m83, những anh chàng to lớn. Chị khoái đánh chung quanh họ từng cú nhỏ; việc có thể đá cao hơn đầu của anh chàng chắc chắn làm cho chị hài lòng. Chị dùng chân nhiều hơn tay khi chị đấu võ với một đối thủ bởi vì 2 tay của chị yếu. Chị có thể phá gãy 4 tấm ván bằng 2 cú đá vòng cầu. Chị đã đạt tới mức độ có thể giết chết một người đàn ông bằng đôi chân trần, một ý tưởng mà tự nó không làm cho chị hài lòng lắm. Thỉnh thoảng từ lớp học chị về nhà cùng với một ngón chân bị gãy, mũi chảy máu, hoặc một mắt bầm đen. Jerry chỉ biết lắc đầu:
Nancy đã đấu với một người giỏi hơn.
41
Nancy and Jerry Jaax-the name is pronounced JACKS-were both members of the Army Veterinary Corps, a tiny corps of "doggy doctors".
They take care of Army's guard dogs, as well as Army horses, Army cow, Army sheeps, Army pigs, Army mules, Army rabbits, Army mice, and Army monkeys. They also inspect the Army's food.
Nancy and Jerry had bought the Victorian house not long after they had been assigned to Fort Detrick, which was nearby, within easy commuting distance. The kitchen was small, and at the moment you could see plumbing and wires hanging out of the walls. Not far from the kitchen, the living room had a bay window with a collection of tropical plants and ferns in it, and there was a cage among the plants that held an Amazon parrot named Herky. The parrot burst into a song:
Heigh-ho, heigh-ho, it's home from work we go!"Mom! Mom!" he cried excitedly. His voice sounded like Jason's.
"What?" Nancy said. Then she realized it was the parrot. "Nerd brain," she muttered.
The parrot wanted to sit on Nancy's shoulder. "Mom! Mom! Jerry! Jaime! Jason!" the parrot shouted, calling everyone in the family. When he didn't get any response, he whistled the "Colonel Bogey March" from The Bridge on the River Kwai. And then: "What? What? Mom! Mom!".
Nancy did not want to take Herky out of his cage. She worked quickly, putting plates and silverware out on the counter. Some of the officers at Fort Detrick had noticed a certain abrupt quality in her hand motions and had accused her of having hands that were "too quick" to handle delicate work in dangerous situations. Nancy had begun martial-arts training partly because she hoped to make her gestures cool and smooth and powerful, and also because he had felt the frustrations of a woman officer trying to advance her career in the Army. She was five feet four inches tall. She liked to spar with six-foot male solders, big guys. She enjoyed knocking them around a little bit; it gave her a certain satisfaction to be able to kick higher than the guy's head. She used her feet more than her hands when she sparred with an opponent, because her hands were delicate. She could break four boards with a spinning back kick. She had reached the point where she could kill a man with her bare feet, an idea that did not in itself give her much satisfaction. On occasion, she had come home from her class with a broken toe, a bloody nose, or a black eye. Jerry would just shake his head:
Nancy with another shiner.
41
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét